Đằng sau vẻ đẹp của mình, hệ thống metro (tàu điện ngầm) ở Moskva còn ẩn chứa nhiều điều ngạc nhiên khác: Nằm sâu dưới mặt đất còn có bao nhiêu câu chuyện bí mật. Một trong số đó là câu chuyện nổi tiếng về hệ thống 'Metro-2'. Câu chuyện này đã tồn tại nhiều năm, và tuyến Metro riêng của Bộ Chính Trị vẫn 'tồn tại', không được phủ nhận cũng như xác nhận.
Tuyến metro bí mật đầu tiên được cho là xây dựng từ thời Stalin, theo mật lệnh của điện Kremlin, nhằm tạo đường thoát hiểm cho các quan chức cấp cao trong trường hợp khẩn cấp. Tuyến đường này được giả định rằng dân thẳng tới biệt thự ngoại ô của Stalin. Sau đó, thêm hai tuyến đường nữa được xây dựng, nâng tổng chiều dài của tuyến Metro-2 lên khoảng 150 km, chạy dọc ngang trong thành phố, nối sân bay với vài điểm trong Vườn Tròn (Садо́вое кольцо hay кольцо́ 'Б'). Tuyến metro bí mật này nằm sâu hơn tuyến metro công cộng, và được cho là đang ở trong tình trạng xuống cấp trầm trọng. Người ta còn nói rằng (một phần nào đó là đùa vui), chức năng duy nhất của tuyến đường là giúp các Nguyên thủ tránh khỏi tắc đường trong giờ cao điểm ở Moskva.
Một huyền thoại phổ biến khác nữa là về thị trấn ngầm ở Ramenki, có mối liên quan chặt chẽ với Metro-2. Nó được xây dựng với lá chắn chống bom, và được thiết kế để có thể chứa 12.000 tới 15.000 người trong thời gian có thể lên tới 25 năm.
Câu chuyện này không có gì là mới, những công trình ngầm ở Moskva đã xuất hiện từ rất lâu trong lịch sử tồn tại của thành phố. Trước Cách Mạng, những nhà thầu, nhà buôn, tu sĩ đã xây những đường hầm bí mật phục vụ cho những mục đích khác nhau, và dĩ nhiên là mục đích đó cũng bí mật. Trong thời kỳ Liên Xô tồn tại, thông tin liên quan tới thế giới nằm dưới chân người dân ở Moskva bị chính phủ giấu kín, những công trình đó nằm dưới sự quản lý và sử dụng của nhà nước. Đảng viên Đảng Cộng Sản cấp cao được cho là có những căn hộ riêng ở dưới - rộng khoảng 180 mét vuông với nội thất y như căn nhà của họ trên mặt đất, tuy rằng họ chưa bao giờ thực sự cần tới chúng. Trong một phạm vi nào đó, tuyến Metro-2 vẫn phục vụ một cách đắc lực. Tháng mười một năm 1941, khi quân Đức xâm lược Liên Xô, Stalin cùng các vệ sĩ đã tới nhà ga Mayakovskaya nhằm chuẩn bị cho lễ duyệt binh 7/11, bằng hệ thống đường hầm bí mật. Tất nhiên, việc di chuyển như thế an toàn hơn hẳn so với đi trên mặt đất.
Tuyến đường xanh nhạt Filevskaya, chạy từ nhà ga Alexandrovsky Sad, được cho là nới bắt đầu của tuyến đường tới dinh thự ngoại ô của Stalin trước khi công việc xây dựng bị hoãn lại. Tuyến giao thông được ngừng phát triển, và chuyển sang sử dụng với mục đích dân sự.